CÙNG RỤM KHOÁC CHIẾC ÁO MỚI XUỐNG PHỐ NGÀY XUÂN
"Rồi dặt-dìu nàng Xuân theo én về..."
Trên khắp nẻo đường Sài-thành, không khí mùa vui cũng nao-nức ùa về. Dường như khắp muôn nơi đều rộn-rã tiếng ca vang, khắp muôn người đều tươi cười hớn-hở. Soạn sửa áo quần xuống phố dạo chơi, thấy cảnh xuân thắm-tươi mà lòng vui phơi-phới.
Xuân này hân-hoan chẳng kém mấy Xuân kia, nắng vẫn vàng-ươm và gió Xuân vẫn hiền-hoà. Trao nhau từng gói Cơm-Cháy-Truyền-Thống làm quà, ước mong lan toả ân-tình đến người ta thương-quý. Cơm Rụm vàng-giòn như nắng Xuân sang, vị ngon khó-cưỡng như một cặp môi gần. Thưởng thức Rụm trong một ngày Tháng-Giêng ấm áp, thấy trong lòng rộn-vang khúc nhạc Xuân-đã-về, Xuân vẫn huy-hoàng như sắc vàng của Rụm.
Mùa chung vui đã đến, còn ngại-ngần gì mà chưa tỏ-bày yêu thương tới người ta trân-quý với món ngon nhà Rụm? Hãy trao nhau món quà tình-thân để Xuân này là Xuân của thương-yêu, là Xuân của Rụm, là Xuân của muôn nhà